Lên Xuống Xe Bus Tiếng Anh

Lên Xuống Xe Bus Tiếng Anh

Xe bus là phương tiện giao thông phổ biến và được nhiều người lựa chọn. Nếu trên xe bus bạn gặp khách nước ngoài và họ hỏi đường thì lúc đó bạn nên phản ứng như thế nào? Ngay sau đây, PARIS ENGLISH sẽ giới thiệu một số Từ vựng về xe bus tiếng Anh và các mẫu câu tiếng Anh giao tiếp mà bạn có thể tham khảo nhé.

Vientiane đi Nongkhai và các tỉnh đông bắc Thái

Có 2 tuyến xe, một là từ Vientiane đi Nongkhai, một từ Vientiane đi Udon Thani. 2 tuyến xe này đều khởi hành từ bến sát chợ Talat Sao. Xe chạy 2h, mất 30 phút ở cửa khẩu Nongkhai. Xe không đẹp lắm, nhưng rất thoải mái, mỗi người 1 ghế. Xe sẽ dừng tại cửa khẩu Nongkhai (sau 30 phút). Mình tự vào khai xuất cảnh Lào (phí 10.000 kíp), sau đó đi bộ sang bên Nhập cảnh của Thái. Làm thủ tục xong thì xe buýt sẽ đợi bạn ở phía bên Thái (công ty xe của Thái), và chạy về phía Udon Thani, đường đi rất tốt. Xe buýt sẽ dừng tại bến xe ở UDT (tổng thời gian 2h). Bến xe này cũng là nơi bạn mua vé xe đi Bangkok (Xe Chan travel, 525 Baht, 8h), hay xe trở lại Vientiane. Bạn nên mua vé trước 1-2 ngày vì nhu cầu đi lại khá đông.

Sát bên xe này có 1 số khách sạn khá tốt và rẻ như:

Silver Reef (khoảng 700 Baht, xem trên Agoda.com). cách bến xe 2 phút đi bộ. Bạn có thể kéo hành ký sang dễ dàng. Khách sạn này cách Central Plaza và 3 chợ đêm: Precha, Center point, UDT town khoảng 5 phút đi bộ. Phòng rộng, mới, rất tốt.

Udon residence (khoảng 600Baht). Khách Sạn mới mở, cách chợ đêm 3 phút đi bộ. Bạn xem trên Agoda và đặt chỗ. Udon Thani cũng không có nhiều du khách nên phòng trống nhiều.

Ở UDT chỉ có thể đổi tiền (không đổi tiền VND đâu) ở Ngân hàng. ở Tầng 3 của Central Plaza có rất nhiều ngân hàng. Bạn cần mang theo hộ chiếu hay bằng lái xe có ảnh.

Món ăn ngon bạn có thể ghé chợ đêm, thưởng thức món Cá nướng, ăn với bún, rau thơm, nước chấm Thái, bán trước chợ Central point. Món Thit lợn thăn nướng ăn với xôi, và món xôi xoài cũng khá ngon. Chợ đêm Center point và UDT town ở 2 bên Nhà ga trung tâm, kéo dài cả 1 KM. Đi cho biết chợ đêm người ta vui thế nào.

Bên trong Central Plaza rất to, đáng tham quan, dưới tầng hầm có Food Park, thức ăn tàm tạm. Bạn nên thử ăn buffet Sushi chain ở Shabu shi của Oishi, tầng 5 (319 Bath, quá ngon và rẻ, Sushi, Cá saba nướng, tempura tôm, lẩu dây chuyền, kem, nước uống), có Robinson, Tops, Watson, Booths, … để mua mỹ phẩm.

Liên lạc: Nếu ở Lào một thời gian dài, có thể mua SIM điện thoại mới, nhưng nhớ phải gọi qua VOIP (mã 118, 177..) thì còn khoảng 2.000kip/phút, nếu không thì cước gọi quốc tế trực tiếp sẽ gấp 10 lần. SIM ở đây cũng rẻ khoảng 50K kip có tài khoản 25K kip. Có cả mạng cho nhắn tin miễn phí về Việt Nam.

Chi phí: Ở Lào, ngoài ô tô rẻ hơn VN khoảng 30%, còn lại các nhu yếu phẩm đều đắt gấp đôi Việt Nam. VD như 1 cây kem Wall bên đó là 8.000 kip, tương đương với 16.000vnd. Mọi chi tiêu cần cẩn thận và nên hỏi giá, mặc cả trước.

Những điều kiêng kị khi du lịch ở Lào

§  Không nên ôm eo phụ nữ, hôn tay hoặc có hành động sàm sỡ phụ nữ. Đây là hành động tối kỵ ở Lào. Nếu bạn muốn tỏ thái độ thân thiện thì cũng nên giữ khoảng cách và lịch sự. Ngay cả ở những điểm dịch vụ massage mà bạn cũng có hành động treo ghẹo thì người chủ sẽ báo cảnh sát và lập tức bạn bị xử phạt.

§  Nếu bạn muốn được chụp ảnh chung với một cô gái bản xứ xinh đẹp? điều đó hoàn toàn có thể được. Tuy nhiên, khi chụp chung, bạn nên cất gọn 2 tay ra đằng sau lưng hoặc để hết ra phía trước, tuyệt nhiên không được vi phạm, nếu không bạn sẽ thấy “hậu quả” ngay sau đó.

§  Kiêng có hành động sờ, hay vỗ đầu một người Lào (đặc biệt là đàn ông). Đây được coi là một hành động xúc phạm nặng nề, thậm chí có thể dẫn đến đánh nhau.

§  Không nên nài nỉ khi người ta đã không muốn cho bạn xem hay sờ vào một vật nào đó. Bởi có thể chúng là đồ đặc biệt và họ không muốn bạn đụng tới.

§  Lào là một đất nước tôn thờ Đạo Phật. Do đó khi đến thăm chùa chiền, bạn không được làm mất trật tự, ăn mặc hở hang hay có những lời nói khiếm nhã, trêu ghẹo. Bạn không nên quay lưng vào tượng Phật, chú ý tới các biển cấm và qui định ở đây.

§  Ở Lào không giống Việt Nam, đường phố không có tình trạng bấm còi inh ỏi, bạn nên biết cách tham gia giao thông mà không cần sử dụng Còi, chỉ dùng khi cần thiết.

§  Ý thức chấp hành luật giao thông ở nước này rất cao. Người ta cũng nhường nhịn nhau khi đang lưu thông. Bạn cũng cần biết nhường đường khi đi vào đường ưu tiên hoặc từ đường phụ đi ra đường chính.

§  Khi đi qua một làng bản mà bạn thấy nơi cổng vào làng có một sợi dây kết bằng bông vải giăng ngang hoặc một ký vật, một ký hiệu đặc biệt, tục gọi Tà-léo – tùy địa phương, thì phải hiểu là dân trong làng này cấm người lạ vào làng. Thường là vì trong làng đang có trường hợp bệnh lạ hay người chết một cách khó hiểu có thể gây sự truyền nhiễm, hoặc hôm đó nhằm một ngày kiêng cử của làng.

§  Khi ngủ ở nhà người bản xứ, bạn không được hướng đầu về phía cửa ra vào.

§  Buổi tối, bạn không nên cắt tóc hay cạo râu. Bạn phải kiêng cắt tóc vào ngày thứ tư và kiêng gội đầu vào ngày thứ năm.

§  Bạn không được giã cối, trống trong nhà người ta hay là chui qua dây mà ở trên có phơi áo quần của phụ nữ.

Nếu bạn có chút Tiếng Anh có thể tự đi, nếu có chút khó khăn thì có thể liên hệ các số sau.

§  Tại Vientian : Anh Pen Khăm: đt tại Lào: 020 665 4605. Muốn đi ăn Lẩu Buffe thì gọi cho anh Pen và vẫy tuk tuk để đi, anh sẽ nói chuyện với người lái xe Tuk tuk. Mọi khó khăn hay thắc mắc hỏi anh Pen sẽ ổn thỏa vì anh nói tiếng Việt rất tốt và nhiệt tình.

§  Tại Luang PraBang : Anh Saipon : điện thoại VN 0123 9485 742. Anh Saipon sẽ gọi điện về Lào để nhờ người nhà hỏi giúp xe và khách sạn nếu các bạn có vấn đề gì trong việc liên hệ.

§  Tại Xiêng Khoảng : Anh Khămsay: đt tại Lào : 020 554 9590 Khi cả đoàn đến Luông PraBang liên hệ với anh Khămsay. Cả đoàn sẽ được bà Piu Lavan đón và nghỉ tại nhà nghỉ của bà khi tới Xiêng Khoảng. Nhà nghỉ này bình dân giá cả ổn thỏa và có thể nhờ nấu. Bà Liu nói được tiếng Viet. Khi về có thể hỏi hoặc nhờ bà mua vé.

Bạn phải trả $1.5 (1 dollar 50 cents) cho mổi lần lên xuống, bất kể quãng đường xa hay gần . Bước lên xe, hành khách tự móc tiền ra cho vào máy tính tiền đặt kế bên tài xế, máy có thể phân biệt được các loại tiền giấy $1, $2, $5,…và các loại tiền coin . Chỉ một tài xế kiêm hết các việc: lái xe, tính tiền, mở cửa xe, và điều khiển cầu thang cho người khuyết tật lên xuống ( trên xe có chổ dành riêng cho xe lăn, xe lăn được cố định một chổ đặc biệt ngay cửa sau của xe bus), có thể thấy người khuyết tật tại Mỹ rất được chú ý và ưu tiên trong tất cã các dịch vụ công cộng, ngay chuyện đi xe bus cũng vậy.

Người khuyệt tật ngồi xe lăn chạy đến trạm xe bus và bấm đèn báo hiệu tại trạm chờ xe, từ xa tài xế xe bus đã thấy đèn tín hiệu nên xe sẽ dừng khi đến trạm . Lúc này tài xế xe bus sẽ đi đến cữa xe khởi động một thiết bị làm hạ một chiếc cầu bằng phẵng xuống lề đường (mình đễ ý thấy họ đã tính sẵn chiều cao cũa lề đường và chiều cao cũa sàn xe bus, hai chiều cao này có độ lệch rất ít, giúp cho xe lăn cũa nguòi khuyết tật chạy từ lề đường lên xe bus hoặc ngược lại dễ dàng)

Máy tính tiền: Có thể bán vé tháng, nhận tiền giấy qua một khe hẹp trên máy, chỉ nhận các loại coin như: đồng quarter (25 cent), đồng dime ( 10 cent), đồng 5 cents, không nhận các đồng cent

Dọc theo hai bên vách, phía trên cửa sổ của xe bus có hai sợi dây chạy suốt từ sau xe ra đến cabin của tài xế, đèn stop trên cabin tài xế sẽ bật sáng khi hành khách kéo dây ra hiệu muốn xuống xe

Cứ đến mổi giao lộ thì có tiếng loa báo tên của giao lộ cho hành khách biết vị trí của xe.

P/S : Hình 1 chiếc xe bus dual-trailer, các tuyến xe bus đi xa hoặc thông dụng thường dùng loại bus kéo thêm 1 toa phụ. đi trên mấy chiếc này cảm thấy giống như đi tàu hỏa lắm.